Chương 64: Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn
Editor:mèomỡ
(https://bjchjpxjnh.wordpress.com/)
Ngôn Lạc Quân ném áo khoác, tháo cà vạt, lên giường từ trên cao nhìn cô.
Bạch Ngưng nhìn anh một giây, sau đó cười ha ha nói: “Lạc Quân, thật ra thì anh rất đẹp trai, là người đàn ông đẹp nhất tôi từng gặp đấy, còn đẹp trai hơn cả Hạ Ánh Hi.”
“Vậy sao? Cảm ơn đã khen, nhưng em nên biết chỗ khác tôi cũng không kém.” Ngôn Lạc Quân bắt đầu cởi đai lưng của cô.
“Ai nha, anh tránh ra, tránh ra …á… tôi không muốn nhìn thấy anh. Vừa nhìn thấy anh là tôi lại không kìm chế được muốn nhìn thêm lần nữa.” Bạch Ngưng bĩu môi đẩy anh.
Ngôn Lạc Quân ngừng lại, thần sắc trên mặt dễ chịu hơn lúc trước, nhẹ nhàng nói ra: “Muốn nhìn thêm thì để tôi cho em nhìn.”
“Không cần, không cần, tôi không muốn nhìn anh, anh đi đi, về phòng của anh ý.” Bạch Ngưng đẩy anh.
Ngôn Lạc Quân cúi người, nhẹ nhàng hôn cô.
Mùi thơm cơ thể cô bị hương rượu thơm bao quanh, chui vào trong mũi anh khiến cho anh không kìm chế được muốn áp sát vào cổ cô ngửi cho đã.
Thần trí Bạch Ngưng đã mơ hồ chỉ hơi kháng cự bằng cách đẩy anh nhưng cuối cùng cũng không chịu nổi hấp dẫn mà hôn trả lại anh.
Ngôn Lạc Quân không thể không thừa nhận, sau khi cô uống say quả thật quyến rũ hơn.
Cô đỏ mặt nhìn giống như một đóa Hải Đường đang nở rộ, bắt mất linh hồn anh.
Hôn môi cô, cổ cô, xương quai xanh, cuối cùng cởi hết quần áo của cô. Hô hấp của anh hơi dồn dập cởi bỏ nội y màu tím của cô.
“Ưm. . . . . .”
Ngôn Lạc Quân hút đỉnh anh đào trên ngực cô khiên cô nhẹ giọng khẽ rên một tiếng.
Một lát sau cô dường như đã hơi tỉnh táo lại, đẩy anh nói: “Anh làm cái gì đấy hả, buông tôi ra. . . . . .”
Ngôn Lạc Quân ngẩng đầu lên, nhìn cô nói: “Tôi chỉ làm chuyện tôi nên làm.” Nói xong, anh đưa tay vào trong quần lót của cô.
“A. . . . . . Không, anh buông tôi ra, buông tôi ra. . . . . .”
Ngôn Lạc Quân nhẹ nhàng hôn môi cô, nói: “Cho tôi đi Tĩnh Hàm, tôi muốn em, vô cùng muốn, tin tưởng tôi. Em cũng muốn tôi, cũng yêu tôi đúng không? Chúng ta làm vợ chồng thực sự được không?”
Đôi mắt Bạch Ngưng mơ màng nhìn anh, dường như đang suy nghĩ xem lời của anh có đúng hay không.
Ngôn Lạc Quân nhân cơ hội xoa nơi mẫn cảm của cô khiến lý trí còn sót lại của cô mất sạch, rơi vào vực sâu tình dục.
“Nóng quá. . . . . . Lạc Quân. . . . . .” Cô lẩm bẩm, nằm dưới thân anh khẽ cựa quậy.
“Tốt, tôi tới, tôi tới giúp em.” Ngôn Lạc Quân nhanh chóng cởi áo sơ mi thắt lưng, sau đó nằm đè lên người cô.
. . . . . .
Đêm nay, anh đoạt lấy cô hết lần này đến lần khác, cho đến khi cô ngủ thật say cũng không dừng lại. Thậm chí anh còn cố ý để lại vết hôn cùng vết tụ máu trên khắp người cô.
Khi ánh nắng mặt bên ngoài đã trở nên rực rỡ cũng là lúc Bạch Ngưng tỉnh lại. Cô bị ánh sáng mặt trời chói mắt chiếu lên mặt thật lâu cũng không mở mắt ra được.
Có cái gì vòng qua cổ cô. Bạch Ngưng mở mắt ra thì thấy được một. . . . . . Cánh tay.
Cánh tay?
Từ từ quay đầu, cô nhìn thấy anh gần như đã áp vào mặt cô.
Ngôn Lạc Quân!
Bọn họ sao lại. . . . . .
Bạch Ngưng đột nhiên tỉnh táo, kêu “A –” một tiếng.
Ngôn Lạc Quân hơi nhíu mày, sau khi bị đánh thức vô cùng không vui từ từ mở mắt ra.
Hai nhìn nhau sửng sốt, Ngôn Lạc Quân ngạc nhiên hỏi: “Sao em lại ở trên giường tôi?”
“Tôi. . . . . .” Bạch Ngưng vội vàng nhìn khắp gian phòng, lại phát hiện đây thật sự không phải là phòng mình, nhưng cũng không giống phòng anh.
“Đây là đâu?”
Ngôn Lạc Quân nhìn một chút, nói: “Hình như là khách sạn.”
“Anh. . . . . . Là anh dẫn tôi tới?” Bạch Ngưng nắm thật chặt chăn trên người, nhìn anh hỏi.
Ngôn Lạc Quân làm ra vẻ vô tội, nói: “Tôi làm sao biết được, tôi chẳng nhớ gì cả, có lẽ tối hôm qua uống quá nhiều.”
“Nhưng. . . . . .” Bạch Ngưng không tin nói: “Tôi nhớ hình như hôm qua anh không uống rượu mà. . . . . .”
P/s:Anh này khéo là cháu mấy đời của anh Trung thật toàn ăn con nhà người ta rồi giả vờ vô tội
cầm thú mà, mỗi tội ta thích
haha :)))) CUOI CUNG CŨNG MẦN ROI :))) VUI CHET DI DC . anh nham hiem that :)))) thich wa. hahaha
ta biết là nàng vui mà =))
ngây thơ vô sô tội, ta thấy anh này cũng hợp làm dv đấy chứ, diễn rất đạt =))
athật trơ trẽn ăn ngta xog lại giả bộ k piết j.lần đầu đọc tr có nam 9 như thế.haha
Chep. Chi cuoi cung da vao mieng soi.
sói xám đã xuất hiện, kiểu này chắc là xuất hiện đều đều đây cho mà xem.
hehehe đọc mà sướng hết cả người. Nam chính quá vô sỉ.
Nín thở đọc xong –> thở hắt một hơi –> nhếch miệng cười –> trong lòng vô cùng thỏa mãn hehehe………
Giống của Quân Quân muội và Trung Trung ca thế!!Haha, anh cũng chối đây đẩy, cuối cùng tỷ phải thốt ra 1 câu kinh người vạch mặt anh a, lần này xem Ngưng tỷ xử anh nì thế nào, ngóng~ing
truyen nay la truyen nao vay meoluoi! cam on nang nha! ^^
Phu quân ta là thái giám tổng quản, cũng trong đây nè, bạn đọc đi~O~
cam on meoluoi nha! kaka
mèo mỡ có con nuôi là Trung đại nhân và cháu mấy đời của anh ấy Ngôn Lạc Quân có thể cho mình bí quyết làm sao để mặt dầy như 2 người này. Mình sẽ chuyển ngay 1kg mỡ hậu tạ
cũng bảo các cháu ko đc mặt dày như vậy rồi nhưng khổ nỗi 2 cháu ko chịu nghe lời 😦
bạn mỡ đổi lại cái tên chap đi. Vidu: Chương 64: QUÂN VÔ SĨ
Tiểu Quân cầm thú =))
hjhj thank nha
vo sj vo sj a.lq dug that wa vo sj<3
bị ăn rồi bị ăn rồi, xem chị Bạch chạy đâu cho thoát. a Quân cũng quá cầm thú đi 😀
trời ơi cài zề đây, có cái dụ ăn người ta xong còn giả vờ giả vịt nửa, thật là cầm thú in cầm thú luôn @_@
giống vs ai đó =))
Oh oh oh.a này thật …ngây thơ như sói a.nhưng ta thích ,ta thích aaa…
Cảm ơn vì đã edit truyện. Truyện rất hay.
khoai cai icon cua nang qua di , nhat la cai icon meo cao cao nam la liet 🙂
thanks nàng!
huhu emm tìm mấy truyện của Thanh Đình mãi không thấy
ai tốt bụng cho em xin link đi huhu
Ta ghét nam 9